A new turning-point

Bangkok, Thailand, November 7th, 2020.

It’s my 3rd day in Thailand, still in quarantine.

The moment at the airport 3 days ago was extremely difficult. I said goodbye to my family, my close friends, and him … knowing NOTHING how long this trip might take and when I can meet them again…

I remember crying a lot. And I have never been a crybaby.

The last 2 weeks before the flight was tough. I just didn’t feel RIGHT leaving everything behind and get on a plane, going to another country. However, now that I’m typing these words on my computer and I have recalled moments like this happened a lot before.

I am always a hesitant and indecisive person, can’t make up my own damn mind. I want to have many options but then I don’t know which choice I should make and I’m always afraid of choosing. As a result, life needs to kick my effing ass to make me choose one over another. And the rep from Thai company has to give an ultimatum whether I go or I will never go. That’s just to add to the context how I end up being in Thailand during the Covid-19 time.

How photogenic it was, the city I don’t have any loved ones beside

Landing off…

I was taken to the Alternative State Quarantine (ASQ) right after. It’s a hotel in which I will spend my 14 days. My company had prepared the laptop in advance so I would be having training sessions during my time in ASQ. Which is something good, because it helps me get my shit together, not to waste my time whining and pitying myself u know?

The hotel is beyond expectation. I’m not allowed to go outside the room until the 7th day so they bring food 3 times/ day to my door.

And I heard that I would be work from home at least until the end of the year (How awesome!! Travel all the way to BKK to WFH!!).

I need to sign a whole bunch of documents including all the confidential things on Day 3. Feel like a secret agent right now. Yet to mention no phone, no gadgets, no food or drink during working time, etc… But so far I’m still alive in this Siam country…

The 1st weekend is also pretty tough because I have a lot of free time thinking nonsense. I have been spending all the weekend time with my boyfriend so now without him, it feels empty and unbearable…

And here’s to the one who cried during this scene on Lalaland…

Until next time ~

I am mono and my bf wants to be poly

Just to add to the context, my bf is a foreigner and I’m Vietnamese. We met through dating app in Vietnam. It’s common here to consider a Tay ‘fuckboy’ who wants to sleep with as many women (in his case, shemale also) as possible. He is, on the other hand, stated it quite clearly from the beginning he wanted an open/ poly relationship because I were about to leave the country in a few months and he’d just got out of a long term relationship (5 years) when we first met in Feb.

Long story short, we stepped into the relationship because we just clicked so well emotionally and physically. He agreed to commit to me until I leave and our exclusivity, even if it’s only temp, was one of the most important things that made our love so special to me because I know that agreeing to commit means doing something against who he’s really is because he’s afraid to lose me. That would raise a question to me: Do I really love him for who he is (with all the unique qualities about him) or do I love the concept of a relationship with him only being loyal to me?

Recently, I understand 1 crucial thing after asking him why he wants to be poly: it’s from his sexual orientation from a long time ago after years of years finding his kinkiness and effort to accept who he really is.

If the poly person is poly by sexual orientation, it is no more realistic to expect them to be thrilled with monogamy than it is to expect a lesbian to be excited about being married to a man. Conversely, monogamy can also be a sexual orientation, and mono-leaning folks should not be shamed or badgered into polyamory against their wishes. Badgering leads to false consent and, very soon after, relationship meltdown.

Elisabeth A. Sheff Ph.D., CSE

Do I really love him for who he is or do I love the concept of a relationship with him being only loyal to me?

So, I don’t know. I obviously value him as he is very much. He is intelligent in a mean and arrogant way. He’s a straightforward and knowledgeable outsider which doesn’t want to be mainstream or common, and I find him attractive the way he is. But a person becomes special to me above all when there can be established a deep, shared connection I couldn’t find elsewhere. I have one heart to give out as a whole. Being able to trust that my partner will cherish the one heart I have and choose to give him is what love is to me. And I want to be loved in the same way. Clearly and sadly, he doesn’t think the same way as I do.

To me grabbing a cock and holding hands are 2 completely different things

This is what he told me which can describe exactly his idea about poly.

To him, sexual and emotional connection are different. However, to me both sexual and emotional exclusivity are important, but if I had to choose, then clearly emotional is more important. But sexual is just as important, so I don’t want a scenario where I need to say which. Knowing all of this is the key to feeling secure in my relationship. BUT. Let’s count how many times he talked about how attracted he ALWAYS is to a special female friend that he has; about how he still has feelings for his ex-girlfriend; and how big of a crush he has with a Hanoian woman and tons of times he was swiping Tinder in front of me and complimenting how big their booties/ boobs are, etc

And he always tells me that I’m too jealous and insecure :).

Possession can be beautiful too, u think?. It means you give yourself to one person worth giving your love to. Perhaps the difference between mono and poly is that mono has one heart to give and polys have multiple or infinite. I have one. That’s all I have to give and all I want back. I want a whole, not one part.

I don’t think he knows what he wants to gain and what he can give when he’s a poly, I mean either if he wants to have multiple sex partners or to provide intimacy to multiple romantic partners.

It’s just too frustrating, u know? …

“Becoming polyamorous saved their relationship/marriage from breaking up/divorce”

My bf used to sleep with a wife in a cuckold marriage. The husband was the one who linked them up. My bf loves the idea so much. And if my memory is correct, their marriage became open because they wanted to save to marriage/ to spice it up.

I believe becoming poly to avoid breaking up/ divorce works only extremely rarely (in their case, maybe it works) and far more often. the relationship self-destructs more spectacularly than it may otherwise. Because polyamory is so intense emotionally and requires such concentrated, compassionate communication. And I don’t see the point of becoming poly if people are in a stable relationship that are not experiencing significant conflict. On the other hand, for those in high-conflict relationships, becoming polyamorous to save a relationship works about as well as having a baby to save a marriage—abysmally, don’t u think?

After all, what do I understand about poly as a monogamous gf?

These are all collected from a comment on Reddit. This has answered so many of my own thoughts and questions about polyamory:

  • A lot of being poly is about wanting to love and to share the love (and nothing to do with the individual person) => I understand that it is NOT about me that he wants poly. It’s about who he is.
  • I used to have the feeling that if we were maybe better suited for each other, he wouldn’t have this desire to look outside of our relationship. => that is not how it works. Even if I was perfectly suited for him but his heart keeps demanding to love more and more. And that never changed (and I feel it never will). That is just who he is.
  • I would be happy for him to have someone that he could connect with in a way that I can’t. If that could be achieved within the boundaries of a regular friendship, that would just be a supplement to our relationship and I would be all for it => To people like him, it is NOT about finding “the right one”. This world has 7 billion people and he said that he didn’t believe there would be just one person “right” for him or anyone. Just people who may be very compatible and with whom one could build amazing loving relationships. I am, in that sense, might be very right for him! But others could be as well, for different reasons. And he’s not looking for someone “better”. No “replacement” would ever exist.

And, besides that, if someone wanted to have me exclusively, taking my love for her, and the possibility to love others, away from me, they would automatically not be right for me – the same goes for her

a Reddit commentator

All that said, my feelings are of course totally valid. It’s just something different to what I have been perceiving and P, (I keep repeating to myself) “there’s no “right” or “wrong” there”. And COMMUNICATE FIRST. Figure out exactly how he feels about each of those things and the possible extent of your incompatibilities, possible middle grounds, etc. Then, there may come a difficult decision.

Some last thought …

Maybe it is better not to agree to non-monogamy, just to be with someone, if you don’t feel like doing it for your own reasons. It might end up in a very painful heartbreak. That said, if you want to try it for yourself, there are ways and resources for learning how to deal better with new and challenging situations (jealousy, logistics, etc) that may come about and for which our culture normally does not prepare us in any way. But I believe they will “work” only if you want it for yourself.

LSD 1st trip report

Lần đầu tiên nghe về “chất hướng thần” là những lần đọc báo mạng về những case bad trip: nào là ảo giác, là hoang tưởng … là ti tỉ những thứ mà người Việt Nam mình gọi chung bằng từ “ngáo đá”. Ngay cả cái tính từ để định danh những kiểu high do chất hướng thần cùng drugs và weed mang lại đều mang ý tiêu cực, không thể trách khi cái con mọt sách như mình nghĩ về nó một cách tiêu cực.

Rồi mãi cho tới khi anh bạn trai kể về lần đầu tiên trip LSD ở Pu Luông với hội bạn của ảnh. Mình đã cảm thấy khá khó tin với những trải nghiệm cũng như hơi judmental với cái bonding ảnh cảm thấy anh ta có cùng hội bạn. Anyway, đó chính thức là ngày đầu tiên mình, 1 cách nghiêm túc, tìm hiểu về LSD.

Cú trip đầu tiên…

Dalat, tháng 10, 2020 ….

Location: Terracotta (đây sẽ luôn là nơi mình nhớ nhất mỗi khi nghĩ đến ĐL và even trong các đợt trip sau này)

12h, bọn mình đi ăn trưa, ăn xong, ngậm tem. 30p sau cũng là là checkin phòng, tem bắt đầu ngấm…

13h. Sau khi checkin xong, tụi mình lên phòng, chỉ kịp thảy đống hành lý vào phòng rồi 2 đứa muốn đi dạo. Từ lúc check-in cho tới lúc lên tới phòng, mình có cảm giác floating bay bay, người nhẹ bẫng và mọi thứ như tươi sáng và vui vẻ hơn 1 cách kì lạ. Bọn mình có thể cười vì những thứ chả đâu vào đâu, mình có cảm giác như adrenaline trong mình dâng lên một cách đáng kinh ngạc, kiểu lúc đó có cái bungee jumping ở đó chắc mình cũng dám nhảy í =)))

14h – 17h. 2 đứa đi dạo … Terracotta có 1 cái đường ven hồ vô cùng đẹp và hoàn hảo cho những trải nghiệm trip. Mình đi đợt tháng 10, trộm vía trời ko mưa chút nào. Ngày hôm đó, mình nhớ trời nhiều mây và khí hậu Đà Lạt se se lạnh.

Dưới tác dụng của tem, những ngôi nhà phía bên kia hồ trông như bị ăn mòn dần dần bởi đám rừng thông, mây trôi theo sự lăn tăn gợn sóng của mặt hồ. Có 2 căn biệt thự phía bên kia nhìn như 2 chú mèo đang thu mình giấu sau tán cây. Anh bạn trai cao hứng la lên 1 tiếng thì có tiếng hô vọng lại từ 1 đám đông huyên náo phía bên kia bờ hồ. Cảnh vật và cây cối dưới góc nhìn của mình như có 1 thứ giống như vầng hào quang xung quanh, và chúng đang chuyển động và tỏa sáng.

Mọi thứ cứ huyền ảo và bay bổng đồng thời cũng sặc sỡ, mông lung khó diễn tả…

Sau khi đi thấm mệt, tụi mình kiếm chỗ nghỉ chân, đây là những cái ghế mà tụi mình tự mạn phép gọi là cái cocoon vì ngồi xuống là như lọt thỏm vào và nó ôm lấy người mình như 1 cái kén vậy đó.

Cuộn tròn, bao bọc, ấm áp

17h, peak trip. Bọn mình tìm thấy 1 khu vui chơi dành cho trẻ em trong 1 tòa nhà của khu resort. Chúng nằm cùng khu với spa, cho nên trên loa của cả tòa nhà đều đang phát 1 loại âm nhạc êm dịu. Cái thể loại âm thanh mình hay nghe khi đang thiền hoặc khi mình thư giãn trong spa í …

Lúc đó, không có khách nào xung quanh cả mà chỉ có 2 đứa mình. Trong khu kids corner này có 1 cái trampoline (cái bạt nhún). Mình nằm dài trên đó và 2 đứa bắt đầu trải lòng: nói về nhau, về tương lai, về hiện tại, về gia đình. Trước giờ mình luôn là 1 đứa rất lý tính, lúc này mình như cởi bỏ lớp vỏ mạnh mẽ, quyết đoán, kiên định bên ngoài và trở nên cảm xúc hơn và dễ bị tổn thương hơn.

Mình đã khóc, anh ấy cũng vậy, khóc rất nhiều vì những điểm khác biệt không thể né tránh trong mối quan hệ của 2 đứa, khóc vì phải sống xa gia đình khi cha mẹ đều đang già đi. Và khóc vì trách nhiệm với xã hội, với những quyết định trong cuộc sống mà những người trưởng thành cần phải gánh.

Có 1 khoảnh khắc, mình nằm cuộn tròn trên trampoline, miệng ngậm cây Chupa Chups (Ơn chúa tạo ra Chupa Chups – phát minh vĩ đại cho những cuộc trip). Anh bảo anh đứng ngay trước mặt nhìn mình một lúc lâu nhưng mình không hề nhận ra. Lúc đó đôi mắt mình trông mơ hồ và trông mình như đang trôi đi trong vô thức vậy đó …

18h, lúc này mình bắt đầu nhận ra resort này có rất nhiều bức tranh trang trí vô cùng phù hợp để ngắm khi tripping. Đặc biệt trong khu spa có 1 bức tranh bóng lưng 1 người thiếu nữ, được vẽ đen trắng. Cộng với không gian chỗ sáng chỗ tối và cái thứ âm nhạc tịnh tâm, 2 đứa đã dừng lại trước bức tranh đó cả tiếng đồng hồ để chiêm nghiệm nó. Mình nhìn thấy cô gái trong bức tranh như dần dần bước ra và tiến dần tới mình 1 cách rõ rệt… Nhiều lần mình tự hỏi, những người họa sĩ vẽ những bức tranh này, liệu họ có sử dụng những loại chất hướng thần như vậy để trở nên sáng tạo và có thần hơn không nhỉ?

20h. Ăn tối xong rồi bọn mình về phòng, chọn sofa thay vì giường, 2 đứa nằm cuộn tròn ôm nhau và không nói gì cả. Mình mở playlist về meditation trên spotify để phát qua chiếc loa bluetooth cầm tay mang theo. Lúc này mình đã chả cảm thấy còn hiệu ứng tem gì cả, anh thì bảo vẫn còn… Kệ…

Mình cuộn tròn vào lòng anh..

Ấm áp …

Tattoo Tag!

I never thought I’d be one to get any tattoos. I mean, I never be afraid of needles but you know, growing up in an old-school traditional Northern-parental family, stuffs like dyed hair or tattoo are probably the worst nightmare to my parents. However just over 3 years ago, I decided to be brave and get my first tattoo. And as I’m omw of having one more, I would like to dedicate this post for my precious previous ones:

1. How many tattoos do you have?

Well, I have 4 😉

My former-latest tattoo is a globe with a plane travelling around it. Obviously, it stands for my enthusiasm of travelling. I love travelling. (I mean … who doesn’t?). I love the design of this tattoo which I got the inspiration online. It’s unique to me and I love the red heart coming with the tattoo too. I would rate the pain level at 1 out of 5! as I only remembered feeling itchy but not at all painful.

My second-latest tattoo is an outline of a sun on my collarbone. There isn’t a story behind the tattoo, me and my best friends just decided to get spontaneous matching tattoos. This one did hurt a little more as it’s right on my collarbone but it was bearable. I really don’t find tattoos painful at all, it’s more like a scratching.

My third-latest tattoo is an elephant playing on a planet. People always mistake the planet Saturn but it’s alright. I got the inspiration from the movie Inside Out. The elephant is the baby girl’s imaginary friend when she used to dream to be an astronaut. The moment when the elephant sacrificed himself for Happy hit me so hard that I bursted into tears. That’s why I really wanted to have this tattoo to never take my childhood dream for granted and never forget any of my imaginary friends that I have.

My first one is a sentence, written in Braille alphabet and sits on my ribcage. It has a fucking deep meaning behind it that I always think that only men who deserve to see it will deserve to know the meaning behind it.

2. What is your favourite tattoo?

Probably the 1st tattoo which is the most meaningful to me. I’m about to get another one for my big hero (aka my dad)’s birthday so my favorite tattoo will gonna be replaced no sooner or later

3. How old were you when you got your first tattoo?

I was 23 when I got my first tattoo.

4. What do your parent’s think about your tattoos?

I don’t think they’ve ever seen them. However I’m an adult now and can make my own decision so I think my parents won’t even bother 😀

5. Did you always have a love for tattoos?

Only for the tiny ones with the meaning behind it.

6. What was your inspiration?

Just looking around and seeing what tattoo styles I like, what inspires me in my life and if I’m still going to like them in 10 years or so.

7. Do you plan on getting more tattoos in the future?

Hell yea. I’m going to find an inspiration for a new one really soon. I had my idea already

8.Which tattoo was the most painful?

Probably the collarbone one, as it was right on my bone and it’s very thin skin there so I could feel the needle dragging across my skin more. However I really don’t find tattoo’s that painful.

9. Do you regret any of your tattoos?

I used to think my sun tattoo on my collarbone is quite big. And I did use some coverage to cover it up back then. Now I’m pretty proud of it and love it even more.

1o. What was your least painful tattoo?

My ribs!

I really hope you all enjoyed reading this post. Thanks so much for reading, until next time…

WHAT IS A PSEUDO RELATIONSHIP? / SITUATIONSHIP

Trong tiếng Việt chúng ta có cụm từ “Mối quan hệ không rõ ràng” để dành cho những mối tình chúng ta không dám đặt tên, trên mức tình bạn, dưới mức tình yêu. Nếu có bạn nào đã từng thử Google cụm từ này để tìm English translation của nó thì Here you are, we have “Pseudo relationship”.

Trước khi chúng ta bắt đầu, Pseudo relationship là 1 uyển ngữ, hay cách nói văn vẻ của một mối quan hệ mở, không có sự ràng buộc hoặc thậm chí là bạn tình ở 1 khía cạnh nào đó. Và đối với mình, pseudo relationship không gì khác ngoài 1 đống horseshit!

Trong một mối quan hệ pseudo relationship, 2 bên đều có quyền tự do để làm tình, hẹn hò hoặc nhắn tin qua lại tìm hiểu bất cứ ai mà họ muốn và ngược lại. Điều duy nhất khác biệt giữa 1 mối quan hệ bình thường và một mối quan hệ pseudo đó là “The Big C”, stands for Commitment (sự cam kết).

Có khá nhiều cách giải thích cho 1 ai đó khi họ không muốn có sự ràng buộc trong một mối quan hệ: họ chưa muốn cam kết cái gì cả, họ vẫn đang tận hưởng cuộc sống độc thân, vẫn chưa thực sự muốn đổi sang 1 trạng thái quan hệ mới, chưa ổn định công việc, vấn đề gia đình, etc. Vâng, có kính thưa các thể loại lí do để not commitment, nhưng chỉ cần đối phương yêu bạn và không thể để mất bạn, chỉ chừng đó thôi sẽ đủ để họ cho bạn “The Big C” mà bạn muốn. Bạn có thể nói tôi cổ điển, nhưng tôi tin là phụ nữ, phần đông, sẽ ở vị trí bất lợi trong những mối quan hệ pseudo như thế này.

Câu chuyện tôi từng là 1 pseudo girlfriend như thế nào?

Lí do mà tôi đồng ý là bởi vì khi đó (Keyword: khi đó) tôi đã rất tin tưởng rằng người đàn ông này là nguồn hạnh phúc của mình. Tôi đã cảm thấy mình cần anh (but I was, not at all, a clingy girlfriend). Anh như comfort zone mà tôi luôn luôn sợ nếu phải rời xa, giống như 1 thói quen mà tôi rất khó lòng từ bỏ. Tuy nhiên, khi mà chúng tôi hành động như 1 cặp đôi bình thường: đi ăn với nhau, uống và tán gẫu, nắm tay nhau khi đi ngoài đường, chúng tôi hôn nhau, làm tình, … nhưng đến cuối ngày, tôi không thể mong chờ, không thể nhận được sự thỏa hiệp, tôi thậm chí không thể khóc hay trách móc khi anh bỏ lỡ mất 1 dịp kỉ niệm nào đó, không thể đem anh đi giới thiệu với bạn bè hoặc thậm chí không thể hỏi anh có thể đi cùng tôi tới đám cưới người thân/ họ hàng; tôi càng không thể cảm thấy tồi tệ nếu như anh có những tin nhắn Tinder đến mỗi tối và anh hồi âm; và không thể trách móc bạn của anh nhìn tôi rồi bàn tán, cười thầm về cái tag “Slut” vô hình tôi đã để anh dán nó lên trán.

Điều làm tôi thay đổi

Cú hít, hay the wake-up call về mối quan hệ này và bắt tôi bước ra khỏi cái comfort zone này chính là khi mà tôi VÔ TÌNH đọc tin nhắn của anh với một cô gái. Bạn biết anh đã phản ứng như thế nào không? Nổi điên lên và nhắc đi nhắc lại trước mặt tôi rằng anh không phải BẠN TRAI của tôi. Việc anh khẳng định như vậy làm tôi thấy buồn, nhưng làm tôi đau hơn cả đó là anh nói ĐÚNG. Lúc đó tôi nhận ra rằng: Yea, người đàn ông này không phải BẠN TRAI của tôi, và chính tôi, không ai khác là người cho phép anh ta làm đau bản thân mình. (Hell yea look how loser I was back then).

Đúng tại thời điểm đó, tôi nhận ra tôi xứng đáng có được điều tốt hơn. I am not a trashy cheap girl. I am the girl to keep, you know. Và tôi đã lấy hết can đảm để từ bỏ. Vì tôi biết, càng ở bên cạnh anh lâu, tôi sẽ càng mong chờ nhiều thứ hơn và sẽ càng khó khăn cho tôi hơn để từ bỏ.

Cái suy nghĩ mình sẽ single và lại lao vào việc bắt đầu các mối quan hệ khác làm tôi sợ – Hẳn nếu bạn là phụ nữ và bạn đọc tới đây bạn sẽ đồng ý với tôi – cho dù đó là việc bước ra từ 1 mối quan hệ thực sự hay pseudo. Nhưng khi nhìn lại, tôi đã mong là tôi có thể chọn being single ngay từ lúc bắt đầu. Tôi đã có thể dành nhiều thời gian hơn cho bản thân – làm đẹp ở salon hay dành cả ngày đi spa, mua sắm với hội chị em bạn dì, gặp gỡ những chàng trai khác (Damn, I might have missed a lot of great guys back then).

Hầu hết các cô gái nghĩ mình đã dành đươc jackpot khi họ tìm thấy một chàng trai luôn cười khi họ đùa, có chung sở thích và cùng nghe 1 thứ âm nhạc nhạt nhẽo nào đó của 2 người. Nhưng all those sweet little things đều không là gì nếu như anh ta không cho bạn the Big C. Bạn xứng đáng được tôn trọng và được trao cho sự cam kết. Bạn không phải là một-trong-những cô gái của anh ta, bạn là cô-ấy. Bạn không thể là giải khuyến khích, bạn cần phải là giải đặc biệt. Bạn càng không thể biến mình thành late night booty call của anh ta, bạn phải là người con gái anh ta nằm mơ để mong được cưới bạn. My pal Rihanna đã từng nói trong buổi phỏng vấn với Cosmo, đàn ông họ sẽ đối xử với bạn bằng cái cách mà bạn muốn được đối xử, và tôi hoàn toàn không thể đồng ý hơn.

Tình yêu – đó là canh bạc, đó là rủi ro và nó hoàn toàn không thể dành cho người lụy tình hay yếu đuối. Thỉnh thoảng bạn chiến thắng, nhưng hầu hết thời gian là bạn thua. Cho nên việc bạn cần làm là mạnh mẽ hơn để rời xa người đàn ông không xứng đáng đó bởi vì mỗi phút giây bạn trôi qua với anh ta là một lần bạn bỏ lỡ cơ hội để gặp chàng trai của cuộc đời mình. And life is too damn short to be wasted on the wrong guy.

LESSON LEARNED

Most girls really think they hit jackpot when they found an attractive guy who laughs at their their jokes, shares their interests and listens to the same shit they listen to. But all of these enumerated are not enough if the guy is not willing to give the Big C.

You deserve respect and commitment. You’re not just one of his girls – you are ‘the girl’. You’re not just a consolation prize – you are the grand prize. You’re not just his late night booty call – you are the girl he will dream of marrying.

Love is a gamble. It’s a risk. Sometimes you win, most times you lose. You just gotta be brave to let that person go because every moment spent with the wrong guy is a missed opportunity at meeting the right one. And life is too damn short to be wasted on the wrong guy.

Chernobyl – từ hiện thực lên phim ảnh

Lần đầu tiên mình nghe về cụm từ Chernobyl là vào năm 2011. Đó là thời điểm chính phủ Nhật Bản buộc lòng phải xin lỗi cả thế giới và thải toàn bộ phần nước nhiễm xạ từ sự cố lõi hạt nhân trong nhà máy điện hạt nhân Fukushima, ra biển để cứu lấy người dân nơi đây. Theo ước tính, thảm hoạ này đã gây rò rỉ ra ngoài môi trường lượng phóng xạ tương đương với 40 lần mức năng lượng từ quả bom Little Boy tại Hiroshima. Nhưng thậm chí nó chỉ bằng 1/10 lượng phóng xạ do thảm họa Chernobyl gây ra.

Vốn dĩ có niềm đam mê và hứng thú bất tận về thảm họa thiên tai, (tất nhiên) mình đã phải lên Google ngay cụm từ Chernobyl. Và những tít báo “thảm họa hạt nhân lớn nhất lịch sử loài người” “Gấp 400 lần quả bom nguyên tử Little boy – Hiroshima” “Sơ tán và tái định cư cho nửa triệu người” … xuất hiện làm mình không khỏi bị ấn tượng.

8 năm sau đó, câu chuyện về Chernobyl được đưa làm màn ảnh nhỏ. Với những thành công mà bộ phim đạt được tại thời điểm hiện tại, cùng với kịch bản chặt chẽ, diễn xuất ấn tượng, đây thực sự là 1 bộ phim high-end sáng giá mà HBO đã lấy lại được phong độ đỉnh cao của mình ở thể loại TV Series.

Ở đây, mình muốn nhìn nhận Chernobyl ở 3 khía cạnh:

Trận chiến giữa sự thật và dối trá – The cost of lies

Nói 1 chút về lịch sử, thảm họa Chernobyl làm Liên Xô gần như phá sản và dẫn đến hàng loạt những sự kiện lịch sử tiếp nối theo đó như sự kết thúc Chiến Tranh Lạnh Liên Xô – Mỹ (1989), sự sụp đổ của Liên Xô (1991) và sự hình thành các nước Đông Âu sau này … Bộ phim này ngoại trừ nói về thảm họa hạt nhân, nó còn vô cùng nặng về chính trị.

Phải nói ban đầu mình ko tin rằng người Mỹ làm phim về Liên Xô có thể cho được 1 cái nhìn khách quan về đề tài này được. Và góc nhìn được thể hiện qua tập 1 của bộ phim làm mình vô cùng mệt mỏi và đôi khi tức giận. Từng hành động, từng quyết định, từng lời nói dối trá của người chỉ huy và đội ngũ kĩ sư tại thời điểm đó đều dùng để che đậy sự thật. Và khi họ nói dối quá lâu, những lời nói dối ấy trở thành sự thật của bản thân họ. Đây cũng là tinh thần được thể hiện xuyên suốt series: Trận chiến của sự thật và lời dối trá và to lớn hơn, của hệ tư tưởng của những con người Xã hội chủ nghĩa ở Liên bang Xô Viết lúc bấy giờ.

But :))) who am I to judge? Đó là lịch sử, và không ai ở trong tình cảnh lúc đó có thể đủ tỉnh táo và nhận thức đúng sai như những AHBP ngồi ngoài màn hình như mình lúc này. Và mình cũng không muốn gây ra bất cứ sự tranh cãi liên quan tới chính trị nào chỉ vì ngồi viết cảm nhận về bộ phim mình yêu. Nên để trải nghiệm rõ hơn, làm ơn hãy xem phim đi nhé 😀

Fact 1: Coi xong tập 1 mình mới đi đọc lại tài liệu về Chernobyl. Thì những tuyến nhân vật như Dyatlov, Akimov, Viktor hay Nicolai Fomin, Valeri Legasov đều có thật trong lịch sử với tên được giữ nguyên, thậm chí cả mối tình đẹp của anh lính cứu hỏa Vasily cũng được đưa lên phim làm nổi bật lên sự khắc nghiệt của thảm họa hạt nhân này.

Fact 2: Phần lớn reviews trên Imdb đều là của những người dân sinh ra và lớn lên trong giai đoạn cuối 80s tại Xô Viết lúc bấy giờ. Và 100% đều là phản hồi tích cực.

Phim lịch sử về thảm họa – The Horrors

Điều làm bạn bất ngờ khi xem Chernobyl, đó là cùng lúc với quá trình bụi phóng xạ ảnh hưởng không ít thì nhiều tới các nạn nhân trong phim, bằng 1 cách kỳ lạ nào đó, bộ phim cũng dần dần ám ảnh từng cấu trúc tế bào của bạn, cho đến khi bạn hoàn toàn bị chinh phục bởi nó thì thôi.

Bộ phim bắt đầu bằng phân cảnh thời hiện đại, và không thể nặng nề hơn, lại là 1 phân cảnh tự sát, điều đó set luôn tông của cả bộ phim: tông xanh đen tăm tối, nặng nề. Với bối cảnh đặc tả ở khu power plant, nơi thảm họa diễn ra và bị ảnh hưởng nặng nề nhất, 2 tập đầu của bộ phim như 1 cơn ác mộng trải dài không hồi kết. Các tập tiếp theo, tuy có tươi sáng hơn, cùng sự xuất hiện của những anh hùng lịch sử (mà mình sẽ nhắc tới ở phần 3), nhưng đám mây chết chóc vẫn lẩn quẩn trên đầu những nhân vật trong phim. Giống như những bộ phim tài liệu được dựng lại với những bản nhạc không lời đan xen cùng nỗi lo thường trực của người xem về những điều đáng sợ sắp xảy tới.

Mình vô cùng ấn tượng với cảnh người dân tập trung ở cây cầu ngắm nhìn cột khói bốc lên ở Chernobyl. Họ chiêm ngưỡng quang cảnh giữa bụi tro (hay phần lớn là bụi phóng xạ) bay trong không khí. Cảnh quay slow-motion cùng tiếng nhạc du dương và những shot đặc tả thật chậm những lọn tóc bay trong gió, gương mặt có phảng phất sự lo âu nhưng vẫn bình thản khi vẫn chưa hay biết tai ương sắp ập đến của người dân thị trấn.

Fact: Tất cả những người dân này đều chết không lâu sau đó. Cảnh này nổi tiếng đến mức được đặt tên là “The bridge of death” – Cây cầu của sự chết chóc

Anh hùng không cần sức mạnh phi thường – The sacrifice

Nhắc đến “anh hùng”, chúng ta luôn nghĩ đến những nhân vật có sức mạnh siêu nhiên. Và vì có sức mạnh siêu nhiên, họ trở thành anh hùng để có cơ hội dùng chính sức mạnh được ban cho đó.

Trong Chernobyl, anh hùng là những con người đang làm những công việc bình thường mà họ vẫn làm hằng ngày. Nhưng nay họ làm là để bảo vệ con người, bảo vệ bạn bè, bảo vệ người dân, bảo vệ thế giới. Cho dù cái giá phải trả có là chính tuổi thọ hay thậm chí là sinh mạng của họ.

Some honorable nominees:

Là người chỉ huy thay vì đẩy cấp dưới vào chỗ chết để đo độ phóng xạ, ông thà tự bản thân đi. I got chills when he said it was 15,000 roentgen instead of 3.6

Fact: This General’s real name is V. Pikalov, he died at the age of 79 in 2000’s. And obviously, he’s got enormous balls 😀

Là những chàng thợ mỏ đầy khí chất cho dù bùn đất lấm lem

These men work in the dark, they see everything – Boris Shcherbina

Và 3 người kỹ sư đã phải lặn xuống khoang chứa nước bị nhiễm phóng xạ để ngăn chặn 1 thảm họa có thể xảy ra trong quá trình giải quyết hệ quả Chernobyl.

Và cả rất nhiều những vị anh hùng không tên, họ vừa là vị cứu tinh, vừa là nạn nhân của thảm họa. Đó là những người kỹ sư làm ở nhà máy, là những người lính cứu hỏa, là cảnh sát, những anh lính đi thu dọn hệ quả phóng xạ, là những bác sĩ, y tá,… những người đã ko màng mạng sống của chính bản thân mình ngăn chặn sau thảm họa hạt nhân lớn nhất lịch sử hành tinh này. Tất cả đều được khắc họa rõ nét trong Chernobyl – “Sự hy sinh”

And that’s my Chernobyl HBO experience: The Lies, the Horrors, the Sacrifice.

Còn 1 tập nữa là kết thúc…

Quay lại công việc mà mình thích nhất … viết cảm nhận về phim 🙂

Warning: SPOILER ALERT!!!

If you think this has a happy ending, you haven’t paying attention

Ramsay Bolton

Ngày hôm qua, trên mạng xuất hiện tràn lan một phần kịch bản bị leak của tập cuối series vĩ đại nhất mọi thời đại – Game of Thrones. Và vì tính lố bịch của nó, mình mạn phép có đôi lời cùng trích dẫn những comment mai mỉa nhất về TV Series này tính tới thời điểm hiện tại.

Tóm tắt nội dung kịch bản tập SS8E6 leak:

  • Sau khi đốt King’s Landing, Dany đã đem Tyrion ra xét xử vì đã thả Jamie
  • Ở đây, Tyrion lại có 1 bài diễn văn (và chắc chắn không thể nào masterpiece được bằng “I should have let Stannis kill you all…”) về việc Dany lại muốn cai trị 7 kingdoms bằng nỗi sợ hãi
  • Jon giả vờ vẫn theo phe Dany, nhưng lại phản bội và đâm Dany (Đậu xanh rau má Jon >'<)
  • Sau khi giết Dany xong, Jon đầu thú trước hội đồng và từ chối làm vua.
  • Hội đồng quyết định BRAN LÊN NGÔI BÁU SẮT
  • Jon sau đó lên lại phía Bắc để gia nhập Night Watch (??!!?)
  • Sansa làm Queen of the North (no doubt)
  • Arya đi phượt tứ hải giai huynh đệ, 4 bể là nhà
  • Hội đồng mới bao gồm: Sam, Davos, Tyrion và Bronn (?!!!?)

Ok, at this point, I’m fine with whatever. There is no way that the ending is going to be good all of sudden

Utube comment

Thú thật là Jon và Dany chưa bao giờ là couple ưa thích của mình trong toàn series Game of Thrones. Đơn giản vì mình không cảm nhận được chemistry giữa 2 con người này ngoài sự gán ghép khiên cưỡng của biên kịch và tạo bất ngờ cho fan về 1 mối quan hệ insect. (Và thậm chí, khi Jon luôn mồm “She is my queen”, mình cũng chả có tí lòng tin 2 người này sẽ có kết cục tốt đẹp).

Cho nên việc Jon đâm Dany, at least nó cũng tốt hơn nhiều so với việc để Arya kết thúc câu chuyện của Dany như những phán đoán gần đây của cư dân mạng. Và câu chuyện của Dany “I’m not going to stop the wheel. I’m going to break the wheel”, phần nào đã đúng.

Lại nói thêm về Arya, cô bé là 1 nhân vật tuyệt vời, 1 nhân vật đã có những bước phát triển thuyết phục và thành công nhất GoT. Nhưng tuyến truyện của Arya chỉ nên kết thúc khi Cersei chết (Vâng, không phải là NK, càng ko phải Dany, đó không phái là tuyến truyện của cô bé). Mình không muốn để 1 nhân vật như Arya bị buff quá hóa đáng ghét.

Thứ 2, về nhân vật Tyrion. Từ 1 nhân vật phụ được yêu thích còn hơn rất nhiều lần nv9, Tyrion giờ đây dường như bị Jon hóa khi đã không còn là 1 Tyrion “I drink, and I know things” nữa rồi. Sự xuất hiện vô tích sự của anh trong season cuối này gần như chả để lại cho mình ấn tượng gì, còn những lần anh quyết định làm gì thì đều là từng ấy lần khiến mình phải thốt lên “What is the fuc*ing point?!” . Phải nói là việc anh còn sống tới tập cuối của phim đã là 1 sự khoan nhượng vô cùng lớn rồi.

Và cuối cùng, câu hỏi mà bất cứ 1 ai fan GoT đều thắc mắc cho đến thời điểm hiện tại “Who’s gonna sit on the Iron Throne?” sẽ có câu trả lời. Và nếu người đó là Bran – 3 eyed raven, đó chắc chắn sẽ là cú plot twist gây hoang mang nhất lịch sử TV Series của nhân loại.

Trích đăng 1 số comments hay ho trên Utube:

“No thrones currently and Bran is already in a chair so he wins by default” – Chance Neel

“If the wheel is broken, how will Bran get around?” – man0z

“Imagine they add wheels to the iron throne and you just see Bran strolling around with his throne wheelchair” – Derprah Shrekfey

“Legit leak, Bran later forms the X-men” – amirbakz

“Westerosi: Your Grace, how to deal with famine and overcome all this desctruction of city?
Bran: “I am going to go now” and starts watching historic porn” – SWAPNIL RAJPUT

Mình không định tổng kết gì, chỉ đơn gia đưa ra quan điểm về thông tin bị leak này. Tại thời điểm hiện tại và chỉ còn 1 tập nữa là kết thúc, đã chẳng có cái kết nào được gọi là ổn nữa rồi 🙂

Flake on a date – Những kẻ không coi trọng cuộc hẹn

(Plus thêm 4 dấu hiệu date của bạn là 1 flake)

*A flake is someone who generally makes plans with you, promises to do things with or for you but can never seem to follow through. (cre: Urban dictionary)

Khi bạn quá chán việc trở thành reminder của ai dó

Mình sẽ bắt đầu topic này 1 cách thẳng thắn. Mình đã từng là flake (Yeah, and I’ve changed)

Câu cửa miệng của mình là “Giờ này em/mình/tao mới về, hơi trễ rồi, còn muốn đi ăn không?” – 1 câu điển hình của giới trẻ thay thế cho “Thôi để hôm khác nhé “. Và tin mình đi, sự thực là cho dù mình hay đối phương có vui vẻ chấp nhận, thì 80% cái “hôm khác” ấy chẳng bao giờ đến đâu :)))

Bây giờ là thời buổi mà chúng ta chỉ việc quẹt trái quẹt phải để nhắn tin rủ 1 cô gái/ chàng trai out for a date, thì việc nhắn vài câu chữ (or thậm chí chả thèm nhắn) để hủy hẹn/ dời hẹn với cô ta/anh ta cũng chả khó khăn gì phải ko? Và vì việc hủy hẹn/ dời lịch hẹn phút chót trở nên quá dễ dàng trong thời buổi Tinder, Cupid, Zalo như hiện nay, yet nó cũng mang lại khá nhiều chíu khọ cho mọi người.

Vì vậy, sau đây là 4 dấu hiệu date của bạn có thể là flake (kèm theo 1 số lí do vì sao họ lại có thể làm như vậy)

Keyword: Có thể.

Nhưng khả năng cao

1. Họ đã dời lịch hẹn 1 lần

Nếu date của bạn dời lịch hẹn 1 lần, 2 lần, thậm chí 3 lần; và bạn ok với chuyện đó để tiếp tục: Tin mình đi, họ sẽ còn bắt bạn thỏa hiệp nhiều lần như vậy trong đời. Những người hay dời lịch hẹn sẽ có khuynh hướng trễ nải những việc lớn hơn khác trong cuộc đời họ, như dời lại lịch đưa cho bạn chìa khóa căn hộ của họ… Hay chiếc nhẫn bạn mong chờ bấy lâu :))

2. Họ đưa ra quá nhiều lí do

Vâng, họ hoàn toàn có thể kẹt công việc không thể giải quyết kịp vào phút chót để hủy hẹn với bạn. Nhưng nên be prepared rằng lí do này là 1 trong những lí do phổ biến nhất của tình trạng “flake on a date”. Công việc và gia đình luôn là thứ ưu tiên, nhưng bạn à, đây là những yếu tố chứng tỏ partner của bạn đang trong 1 tâm thế chưa sẵn sàng cho 1 mối quan hệ 😀 hoặc họ đang “involving in many relationships” or “in a high-potential-to-become relationship” với 1 ai đó mà không phải bạn 😀

3. Họ không thể chốt được lịch

Nếu như bạn gặp 1 date không thể chốt được lịch đi cafe/ đi ăn với bạn; hoặc họ dời lịch từ Thứ 3 sang Thứ 5 …; có thể do họ quá bận hoặc có thể họ thuộc tuýp commitment-phobia. Những người thuộc tuýp này nhìn chung đều mong muốn có 1 mối quan hệ nghiêm túc lâu dài nhưng họ bị căng thẳng và áp lực khi ở trong 1 mối quan hệ lâu dài với ai đó, sự lo sợ vô hình này khiến họ không dám gặp bạn.

Hoặc, có thể họ chỉ đơn giản là tệ trong time – management.

4. Họ giao tiếp quá kém

the older you get, the less time you have for a date

Nếu họ chả thèm đả động gì 1 ngày hay thậm chí vài tiếng trước khi tới lịch hẹn, bạn có toàn quyền để khó chịu. Có thể vì anh ta bận, có thể vì anh ta quên. Bạn đang lo lắng liệu rằng mình có nên đăng kí lớp pilates thay vì dành thời gian cho cuộc hẹn này, hay làm 1 việc gì khác có ích hơn?

Nhớ rằng, dating là 1 hành động dính líu tới 2 người. Hãy cứu giúp cuộc đời anh ta bằng cách TEXT HIM, ok?

Let’s call it a day …

This is also my first post … my very first story 🙂 So to anyone who is reading this, I thank you with all my heart 

Life always offer you a second chance. It’s called tomorrow

post

Hè 🙂

Bài post đầu tiên được ra đời vào 1 buổi chiều của 1 ngày không thể tệ hơn

Mình nhận được tin thông báo cancellation với 1 online date mà mình có nói chuyện gần đây trên facebook. Thuật ngữ Tinder hay dùng là “flake on a date” í kk. Và đương nhiên, mình block tin nhắn anh ta trong 1 nốt nhạc … 🙂

Why?

Because … why not?

Và thế là mình quyết định dùng thời gian vốn dĩ dành cho việc hẹn hò lung tung này vào thứ khác hấp dẫn hơn: Đăng kí 1 lớp piano (mà mình đã từng học và bỏ) và viết blog 😀

Thế đấy… 🙂 Bạn đâu cần 1 lí do hợp lí và chính đáng nào để xách mông lên và làm gì đó mới đâu phải ko? Hẹn hò với chính mình nhiều khi lại ý nghĩa hơn nhiều việc bạn dành thời gian cho ai đó không quý trọng thời gian của bạn.

Và blog Jamovienerd ra đời :))

Xiao QQ – cái tampon luôn chứa những phiền muộn của mình

P/S: Cám ơn Xiao QQ – 1 trong những cái emotional tampon* của mình. Vì không muốn làm phiền em nữa, nên mình viết blog, thay vì xả cho em nghe.